- Nếu anh (chị) phải trao cho ai đó một trái cam, anh (chị) sẽ nói thế nào?Người sinh viên đáp:
- Em sẽ nói: "Mời ngài dùng trái cam này!"
Giáo sư giận dữ:
- Không thể như vậy được! Hãy nghĩ như một luật sư xem nào.
Sinh viên hắng giọng:
- Vậy thì, em sẽ nói với người đó: "Tôi, sau đây, trao và chuyển quyền sở hữu toàn bộ và duy nhất của tôi với tất cả các tài sản, quyền lợi, quyền hạn, nghĩa vụ, lợi ích của mình trong trái cam này cho ngài cùng với toàn bộ cuống, vỏ, nước, cùi và hạt của nó, với tất cả các quyền hợp pháp cắn, cắt, ướp lạnh hoặc ăn nó, quyền được trao nó cho người khác với tất cả cuống, vỏ, nước, cùi và hạt của nó. Tất cả những gì được đề cập trước và sau đây hoặc bất kể hành vi hoặc những hành vi,
phương tiện thuộc bất kể bản chất hoặc loại nào không tương hợp với tuyên bố này, trong bất kể hoàn cảnh nào, đều không có giá trị pháp lý..."
Thanh Loan (ST)
Khẳng định tầm quan trọng của thư viện trường học(GD&TĐ) - Hôm nay (14/5), Sở Giáo dục và Đào tạo Hà Nội đã tổ chức Lễ Tổng kết Hội thi "Nhân viên thư viện giỏi cấp tiểu học năm học 2011 - 2012". Đại diện lãnh đạo Cục Nhà giáo và CB QLGD, Vụ thư viên, Thư viện quốc gia, Sở GD-ĐT Hà Nội, Hội khuyến học Hà Nội, các Phòng GD-ĐT, nhà xuất bản,… đã tham dự buổi lễ.
Bà Phạm Thị Hồng Nga, Phó GĐ Sở GD-ĐT Hà Nội trao thưởng cho các thí sinh đoạt giải Nhất (Ảnh: gdtd.vn) Hội thi được tổ chức định kỳ 3 năm/lần. Đây là hoạt động có ý nghĩa thiết thực nhằm nâng cao trình độ, kỹ năng nghề nghiệp, ghi nhận vai trò của đội ngũ nhân viên thư viện trường học, cũng là dịp để các cấp, các đơn vị giáo dục cùng quan tâm củng cố và xây dựng hệ thống thư viện trường học ngày càng lớn mạnh với những hoạt động hiệu quả, thiết thực, phục vụ tốt công tác giảng dạy, học tập và giáo dục toàn diện.Đã có 485/687 nhân viên thư viện các trường Tiểu học tham dự hội thi cấp quận, huyện và 29 gương mặt tiêu biểu, đạt thành tích cao nhất đã được chọn cử tham dự Hội thi nhân viên thư viện giỏi tiểu học cấp thành phố.Theo Ban tổ chức, hội thi năm nay được tổ chức bài bản, khoa học trên phạm vi toàn thành phố, thu hút đông đảo thí sinh tham gia với chất lượng cao hơn những năm trước. 29/29 quận, huyện, thị xã đều có thí sinh dự thi cấp thành phố. Trình độ thí sinh khá đồng đều, đặc biệt thể hiện trong phần thực hành giới thiệu sách. Hội thi đã thực sự trở thành ngày hội của những nhân viên thư viện trường học
Bà Nguyễn Mai Hoa, phó trưởng phòng Khoa học công nghệ - Thông tin, Sở GD-ĐT Hà Nội nhận định, Hội thi là một hoạt động ý nghĩa, nhằm góp phần phát huy hiệu quả hoạt động thư viện trường học, đáp ứng nhu cầu ngày càng cao của giáo dục, tiếp tục duy trì và phát triển văn hóa đọc, một phương tiện văn hóa quan trọng để giáo dục và đào tạo con người.Thành công của Hội thi không chỉ là các giải thưởng mà quan trọng hơn là củng cố phong trào đọc và làm theo sách báo, làm chuyển biến sâu sắc trong nhận thức, trong hoạt động xã hội của ngành GD về vai trò của thư viện trường học. Nhân viên thư viện trường học là "người gác cửa", người khơi nguồn sử dụng kho tri thức của nhân loại trong các nhà trường, xứng đáng với nhận định "chỉ có sách và người thầy mới làm nên trường học".
Hội thi đã chọn trao 02 Giải Xuất sắc: cô Đinh Thị Thu Hương (TH Lê Lợi – Hà Đông); cô Đặng Bích Thủy (TH Giáp Bát – Hoàng Mai); 04 giải Nhất; 06 giải Nhì; 11 giải Ba; 06 giải KK. Ngoài ra, BTC còn trao giải Giới thiệu sách ấn tượng; Ứng xử nghề nghiệp hay nhất; Sáng kiến kinh nghiệm hiệu quả nhất. Trao 03 giải xuất sắc và 06 giải Tốt cho các tập thể có thành tích cao.Bảo Minh,
Gửi thầy - người cha thứ hai của đời con!
Thầy là một giáo viên nơi vùng sâu vùng xa của đất Đồng Nai. Nhiều người cứ nghe đến Đồng Nai lại cho đó là một tỉnh giàu có, song bên cạnh đó vẫn còn nhiều những vùng quê nghèo như quê ta thầy nhỉ.
Con viết những dòng này trong giờ nghỉ trưa tại cơ quan, khi con bất chợt đọc được thông tin cuộc thi Nét bút tri ân trên báo Tuổi Trẻ . Cảm xúc của con lúc này mãnh liệt và dâng trào quá, con không biết viết từ đâu, viết thế nào.
Cuộc đời con thầy không sinh con ra, nhưng thầy là người đã giúp con nhận thức được giá trị của cuộc sống, nhận thức được giá trị của đồng tiền, giá trị của sức lao động và là điểm tựa để con bắt đầu một cuộc đời mới sau vấp ngã đầy cay đắng và tủi nhục.
Con lớn lên trong một gia đình nông dân nghèo, cái nghèo làm người ta thua thiệt và tủi thân. Chính vì thế ngay từ nhỏ con đã quen cuộc sống thiếu cái ăn cái mặc, quen những bộ quần áo cũ khi nhìn bạn bè mặc quần tây áo sơmi thơm trắng sáng, quen đi dép nhựa rách phải hàn bằng mủ cao su bên những đôi xăngđan Bitis thơm mùi nhựa mới, quen những bữa cơm chỉ có nước mắm ăn với rau muống luộc bên những bữa cơm có thịt cá đủ đầy của chúng bạn, quen với một buổi cắp sách đến trường còn một buổi đi làm thuê cuốc mướn kiếm bát cơm no lòng.
Cha mẹ luôn động viên chúng con cố gắng học để có cái chữ, để thoát nghèo. Vì thế con cố gắng học, con có thể nghèo hơn, ăn mặc rách nát hơn nhưng con sẽ học giỏi hơn những người bạn của mình, con luôn xác định như vậy để vươn lên. Con cảm thấy hạnh phúc ngập tràn khi 12 năm liền mình làm lớp trưởng, mười hai năm đạt thành tích cao, tự hào với giấy khen của trường, của sở đào tạo cho kết quả học tập, thành tích "học sinh nghèo vượt khó học giỏi"…
Ngày học xong cấp ba và thi đậu đại học, con đã khóc như một đứa trẻ. Con đã làm được một điều tưởng như không thể khi thi đậu đại học, con là điểm sáng của cả xã nghèo này. Trong mười hai năm đó, thầy là người giúp con rất nhiều để con có thể củng cố kiến thức học tập, ôn luyện để con thi đại học.
Ngày con lên đường đi nhập học, thầy không có gì nhiều ngoài những lời nhắn nhủ tâm huyết và một ít tiền dành dụm gửi con làm quà. Thầy ạ, đối với con số tiền đó là nước mắt, là công sức lao động, là những đêm không ngủ soạn giáo án của thầy, cầm nó con lại nấc ngẹn không nói nên lời.
Cuộc sống ở Sài Gòn khác xa cảnh ở quê nghèo và con bị choáng ngộp thật sự, có cảm giác ở đây người ta sống nhanh quá, gấp gáp quá. Con học đại học nhưng cũng như thời ở quê một buổi lên giảng đường, một buổi đi làm thêm, con phải tiết kiệm lắm mới có thể tạm đủ sống để đi học. Ngày đó con lúc nào cũng ốm yếu vì thiếu ăn, chỉ có thầy biết rõ nhất, những bức thư hai thầy trò mình gửi con đã nói rất rõ. Thầy đã động viên con để con học, cố gắng từng ngày từng ngày một vì ước mơ thoát nghèo của con. Thầy nói ước mơ thoát nghèo của con cũng là ước mơ của cả đời thầy.
Vậy mà năm cuối đại học, khi kỳ thực tập trước mắt con lại bị cám dỗ đồng tiền quật ngã để phải ra đi trong đau đớn, tủi hổ. Con vướng vào cá cược bóng đá và game online dẫn đến nợ nần, một phút nông nổi con đi ăn cắp điện thoại di động và tiền của bạn trong ký túc xá để tiêu xài, kết quả con bị bắt quả tang và bị buộc thôi học ngay lập tức. Với con, giây phút bước ra khỏi cồng ngôi trường đại học mình gắn bó hơn bốn năm trời mãi mãi in sâu như một bài học không thể nào quên, bài học của cả đời người với riêng con.
Con trở nên điên loạn, mất hết phương hướng và căm thù tất cả những ai muốn động viên, giúp đỡ mình. Khi ấy con cảm thấy đó là lòng thương hại, là người ta thấy tội nghiệp và điều đó làm con không muốn đi đâu, làm gì nữa.
Lại một lần nữa trong tận cùng đau đớn, tủi nhục thầy lại bên cạnh con, thầy làm bạn với con để chia sẻ và khuyến khích con. Thầy từng bước làm con quên đi mặc cảm và hướng con đi con đường mới khó khăn hơn nhưng rất thực tế với hoàn cảnh của con lúc đó. Thời gian đã trôi qua, con đã sống những giây phút khó khăn nhất đời mình dưới sự dìu dắt của thầy. Giờ đây đã trưởng thành hơn, đã thành công khi học xong bằng nghề và đi làm với thu nhập tạm ổn định, con càng biết ơn thầy hơn. Chính thầy đã xác định cho con lối đi học nghề để có một công việc với thu nhập ổn định, từ đó sẽ đi học lên thêm.
Vâng con sẽ nghe theo lời thầy, con sẽ cố gắng đi làm và học đại học tại chức vào ban đêm, con sẽ làm được vì con có lòng tin, vì con luôn có thầy bên cạnh. Khi con gục gã, khi con phạm sai lầm, mọi người coi thường con bao nhiêu thì thầy thương con bấy nhiêu. Thầy đã đánh thức được lòng tự tôn và cho con những lời khuyên đúng đắn.
Con hạnh phúc lắm vì giờ đây em gái con lại được thầy chủ nhiệm. Thầy lại dạy thêm cho em mà không lấy một đồng tiền công nữa, ơn nghĩa của thầy con làm sao trả được. Thầy sống và làm việc theo đúng lời dạy của Bác Hồ kính yêu, là tấm gương sáng của một người đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam quang vinh.
Hôm rồi lang thang một chút trên mạng Internet vào những diễn đàn dạy và học, con tìm thấy những bài học, phần mềm dạy toán ấn tượng của một thầy giáo tên Nguyễn Quốc Phong -Trường THPT Định Quán. Con bị xúc động mạnh, con thật sự ấn tượng khi người đó chính là người thầy kính yêu của mình.
Thầy bước vào cái tuổi tóc điểm hoa râm rồi mới bắt đầu tiếp cận máy vi tính, thế mà có thể viết ra những phần mềm dạy học môn toán cấp III đầy hữu ích và thiết thực với cộng đồng mạng như thế thật là hiếm có. Quả thật đó là những điều khó mà ai cũng làm được ở cái tuổi của thầy và ở cái xã nghèo của chúng ta thầy ạ!
Lúc này con lại rơi nước mắt, nước mắt này không còn là nước mắt của hối hận muộn màng, của sự tự ti, xấu hổ về quá khứ đã qua, mà là của niềm xúc động, của hạnh phúc. Thầy ạ, con mà viết về thầy chắc con sẽ viết hoài, viết mãi đến khi mệt mà vẫn muốn viết vì thầy trò ta có quá nhiều tình cảm và có quá nhiều điều đặc biệt.
Con sẽ dừng viết ở đây và con luôn luôn nhớ câu nói của thầy: "Sống ở trên đời mọi thứ có thể mất đi nhưng tương lai thì vẫn còn. Người sống lâu nhất là người cảm nhận được cuộc sống này nhiều nhất, chứ không phải là người tồn tại với thời gian nhiều nhất Dũng ạ!". Vâng. Con sẽ cố gắng, thầy yên tâm nhé!
Trò của thầy
Đức Dũng
MAI ĐỨC DŨNG (Nguồn: www.netbuttrian.vn )
No comments:
Post a Comment